N hặt lá vàng rơi, vẫn chốn này Hương xưa còn đọng, men còn say Hoa thương kẻ ở màu không thắm Cây trách người đi bóng chẳng lay Cung nhạc mãi buồn nơi đoạn cuối Chữ tình chỉ đẹp buổi ban mai Chờ ai, ghế đá mờ rêu phủ ? Nỗi nhớ bao giờ vỗ cánh bay ?! LÊ NGỌC THẠC LỐI THU XƯA(Bài họa 1) N gười đi bỏ lại góc trời này Quạnh quẻ mình ta ngơ ngẩn say Cạn chén niềm riêng - buồn đặc sánh Tàn đêm tâm sự - nhớ mòn lay Thu về khắc khoải cùng chiều muộn Ngày đến ngẩn ngơ với nắng mai Ngõ vắng bâng khuâng mòn mỏi đợi Cuối trời cánh nhạn trở đường bay. TỐNG NGỌC NGA (PCT.CH.Thơ ĐL. H.Long Thành-T.ĐNai)
T heo bóng dừa nghiêng xỏa tóc thề Ngọt ngào hương lúa ấm hồn quê Câu hò duyên thắm chiều da diết Nước nổi đồng sâu cảnh bộn bề Nhen bếp hong mùa thơm mái lá Thương người vớt rạ tím triền đê Lần qua vắt vẻo cầu tre nhỏ Vẫn khói nồng xưa vụt bước về. NAM QUÂN (Phường Rạch Dừa-TP.Vũng Tàu) BIỂN HOÀNG HÔN N hư ánh tà dương chạm sóng triều Biển hoàng hôn đẹp tựa tranh thêu Vẫn ông chài vội tung vòng lưới Và trẻ thơ vừa thả cánh diều Để bóng trăng nồng nàn bến hẹn Cho đôi tình thủ thỉ lời yêu Một lần nhẹ bước men triền cát Lưu mãi trong ta nỗi nhớ chiều. NAM QUÂN (Phường Rạch Dừa-TP.Vũng Tàu)
B iển gọi gió nôn nao sóng vỗ Hối hả chiều trăng giục giã tao nhân Mượt mà náo nức bâng khâng Thi ca tương hội trong ngần vút cao Ba Tri hỡi! Đâu hò đâu hẹn Tiếng tơ lòng đâu thẹn gặp nhau Tình - Thơ ngan ngát dạt dào Hương đêm thổn thức trăng soi thẩn thờ Dư âm vô bến vô bờ Đẹp thay đêm hội đất thơ Cụ Đồ ! DẠ THU (CN.CLB.TĐPN Thạnh Phú-Bến Tre) Bản Tiếng Anh : NIGHT BA TRI POETRY
S ea waves called wind hangover Sunset, moon urged people love poetry Velvety, tingle, conceptualist Poetry same opportunity in the short, high-pitched Ba Tri oh! We do not meet appointment Silk does not feel ashamed to meet together Love and poetry are fragrant, effusive Scent night sobbing, wandering moon and starts The echoes numerous stations, boundless The niblueght blue was beautiful, poetic land of measuring instruments. Wednesday, June 12, 2013 DẠ NGỌC dịch.
E m về rạng rỡ phía trời đông Mang tặng nhân gian vạn sắc hồng Sưởi ấm nụ hoa cười trước ngõ Ươm vàng cánh lúa hát trên đồng Nắng hong bờ tóc, dài thương nhớ Nắng dệt khung trời, đẹp ước mong Lặng lẽ cho đời, thân chẳng quản Biết người năm tháng nhớ hay không? LÊ NGỌC THẠC
GIỌT NẮNG
(Họa y đề)
H ừng sáng vầng dương tỏa phía đông Từng tia chiếu rọi thắm tươi hồng Ban mai rực rỡ ngời hương sắc Lúa chín vàng mơ ngát cánh đồng Đất nước ta yêu ngàn nỗi nhớ Tình người ta mến vạn niềm mong Nắng về tỏa khắp cùng nhân thế Sưởi ấm tim nồng anh biết không? NGỌC HỒ (TX.Tây Ninh-Tỉnh Tây Ninh)
Đ êm nghe chú dế trỗi bên đời Văng vẳng xa xa điệu ạ ơi ... Dìu dặt mẹ ru êm tiếng hát Say sưa con ngủ khẽ môi cười Dẫu sương buốt giá đôi chân nẻ Mặc gió lạnh lùng chiếc lá trôi Mái lá chiều hôm người tựa cửa Vời trông thằng út ở phương trời. UYÊN SA (PCN.CH.Thơ Đường luật Long Thành-ĐNai) MÊNH MÔNG TÌNH MẸ (Bài họa 3) T ừ con chập chững bước vào đời Là bấy nhọc nhằn trải ... Mẹ ơi! Chợ sớm sương dầm phai mái tóc Đồng trưa nắng táp héo môi cười Những mong thơ dại nên người tốt Đành để xuân nồng theo nước trôi Biển rộng nào đong công đức ấy Như vầng nhật nguyệt rạng chân trời. BẰNG LĂNG (TP.Biên Hòa-Tỉnh Đồng Nai)
T hương những vòng xe giữa cuộc đời Đưa con đến lớp, mẹ hiền ơi! Dáng gầy phía trước nghiêng vành nón Bóng nhỏ yên sau rộn tiếng cười Lối nắng xôn xao con bướm lượn Sông quê man mác lục bình trôi Xa dần tuổi ngọc theo năm tháng Nhớ mãi sau lưng một khoảng trời. LÊ NGỌC THẠC GIA TÀI CỦA MẸ (Bài họa 1)
T rĩu nặng trên vai một gánh đời Gia tài của mẹ đó con ơi! Chợ xuân chẳng dám ... nhìn hoa nở Vườn hạ mãi lo ... biếng nụ cười Nghe gió ngùi thương từng lá rụng Vào đông lặng tiễn bấy mùa trôi Tháng ngày tất bật cùng cơm áo Ngoảnh lại bên hiên một góc trời. NAM QUÂN ( Phường Rạch Dừa-TP. Vũng Tàu)
Đ àn én về gọi chi mùa xuân sớm . Đất trời dường nhẹ chuyển tiết sang đông . Cái lành lạnh giao mùa như mới chớm . Và lá vàng vẫn lặng lẽ qua song . Trời cuối thu nắng buồn ngoài ao lạnh . Hững hờ trôi mây nước cũng ưu phiền . Con sóng nhỏ phù du, chiều hiu quạnh . Thiếu phụ sầu vò võ giấc cô miên . CÚC HƯƠNG (PCN.CLB.Thơ Ca Ninh Kiều-TP.Cần Thơ)
GỞI MÌNH NƠI XA
N gỡ là một giấc mơ thôi Đã hai mươi mấy xuân rồi có nhau Bởi lòng nặng nghĩa trầu cau Đắng cay làm ngọt, khổ sầu làm vui Bao năm đất khách quê người Thu qua đông lại da mồi tóc sương!
Giận rồi hết giận càng thương Xa nhau trằn trọc canh trường nhớ nhau Mình buồn em cũng thấy đau Mình đau, ruột thắt gan bào lòng em!
Đêm nay trăng rụng bên thềm Rưng rưng em chạnh nỗi niềm cô đơn Đông về gió buốt từng cơn Nhớ mình, mình nhớ - ai hơn ai nhiều? CÚC HƯƠNG (PCN.CLB.Thơ Ca Ninh Kiều-TP.Cần Thơ)
T hương những vòng xe giữa cuộc đời Đưa con đến lớp, mẹ hiền ơi! Dáng gầy phía trước, nghiêng vành nón Bóng nhỏ yên sau, rộn tiếng cười Lối nắng xôn xao con bướm lượn Sông quê man mác lục bình trôi Xa dần tuổi ngọc theo năm tháng Nhớ mãi sau lưng một khoảng trời.
LÊ NGỌC THẠC
TÂM SỰ ĐÒ NGANG
M an mác sông quê dệt nắng vàng Mình tôi khuya sớm phận đò ngang Lạnh lùng con nước ngày đông đến Ray rứt mạn thuyền buổi hạ sang Trong đục nào quên tình lữ khách Lớn ròng vẫn nối nhịp trường giang Bao người hạnh phúc khi về bến Có hiểu cho ai khóc lỡ làng ?!
Về An Giang tìm cảm xúc đầu năm Qua Tức Dụp, Ba Thê, núi Sập Leo núi Cấm mùa Festival tấp nập Sừng sững Bồ Hong Lộng gió đỉnh đồng bằng.
Bước thấp bước cao Lên xuống nhọc nhằn Người thương binh già thân hình mảnh dẻ Một mình phía sau lặng lẽ Bền bỉ tiến lên Không dừng bước Không lùi.
Tôi nhìn ông trong tâm trạng bùi ngùi Chiến tranh đã qua hơn ba chục năm ròng rã Nỗi đau của tự nhiên đang dần xóa Dù nhiều vết thương lòng Vẫn âm ỉ xót xa. Chút tàn dư đọng ở thịt da Lại nhói lên khi trở trời, trái gió Mảnh đạn thù còn ghim đâu đó Xưa, đi trước rồi Nay, ông bình thản về sau ...
NGUYỄN THANH TOÀN ( Giảng viên chính Đại học Cần Thơ )
SANG SÔNG
A nh đang trông đợi mỏi mòn Hỏi cô em gái có còn nhớ nhau Hay là từ bữa qua cầu Sang sông thay áo đổi màu thời gian. NGUYỄN THANH TOÀN ( Giảng viên chính Đại học Cần Thơ )
V ề thăm biển quê em ... Đêm mênh mông nằm nghe gió hát Bài tình ca về Biển và Em Bãi cát dài chờ đợi bước chân êm Con sóng vỗ nâng tim anh nhịp đập
Xanh xanh nước trời mây bất tận Tổ quốc kiêu hùng xứ biển quê em Trăng dát vàng biển trải rộng miên man Tình em đó, cho anh bao khát vọng.
A nh bắt gặp yêu thương ... ... trên màu hoa muống biển Bông tú cầu thơ dại chạy tung tăng Vui gió cát tìm chân ai quấn quít Mắc cỡ! Dỗi hờn! ... Về với biển xa.
Anh đứng đây một mình đêm trên biển Nước ùa tràn bao nỗi nhớ chơi vơi Anh về mang những đầy vơi Tìm người con gái một thời có nhau .
DẠ THU CN.CLB.Tao Đàn Phương Nam huyện Thạnh Phú-Tỉnh Bến Tre
M ột chiều tôi về với cố đô Huế trầm tư, rêu phong cổ kính Cửa Thuận An vẫn ầm ào con sóng Hương Giang xanh trong Khuôn mặt đầy.
Gió Vỹ Dạ lay hàng cau trở giấc Lá trúc gầy Khóc một kiếp thi nhân Giọt dân ca rơi trên mạn thuyền rồng Nam ai, Nam bình Kim tiền, Lưu thủy ... Mái chèo xưa khua dòng đời ô trọc Xa rồi, trăn trở nước sông Hương.
C hín chúa, mười ba vua Sân chầu nay tĩnh lặng Thương cung phi hiu hắt chốn tiêu phòng Lăng tẩm suy tư Nhạt nhòa soi gương nước Dòng Châu Ê đau nhói tận ngàn sau ...
Qua cơn mưa Huế đón nắng thanh bình Trong mắt em, anh nhìn rõ đất thần kinh Gột rửa ưu phiền Lớn lên từng góc phố !
LÊ NGỌC THẠC
14 tháng 6, 2013
Bản Tiếng Việt
QUÊ DỪA TÔI YÊU
* Thân tặng người con gái Bến Tre.
X anh mãi một trời yêu của tôi Bến Tre, năm tháng dẫu xa rồi Ngọt ngào châu thổ, hoa dừa nở Man mác phù sa, con sóng trôi Ngọn bút trừ gian hồng nét mực Chiến công giữ nước thắm trang đời Qua cầu Rạch Miễu, lòng vương vấn Hương biển, tình em nhớ chẳng vơi ! LÊ NGỌC THẠC
Bản dịch bằng Tiếng Anh I LOVE COCONUTS HOMETOWN * My gift to the Ben Tre girl.
A blue sky forever-my love Ben Tre, the months of far away Sweettest deltas, coconut flowers bloom Vague silt, drift waves Pen eradicated evildoers red ink strokes Victories keeps the country fresh petal the life page Go pass Rach Mieu Bridge, my heart lingered The scent of the sea, your love I never forget it ! Wednesday, June 12, 2013 DẠ NGỌC dịch. ( Huyện Thạnh Phú-Tỉnh Bến Tre )
Thoáng chốc mà nay vĩnh biệt rồi Đắng lòng, thi hữu Hoàng Hà ơi ! Trách mây gom nắng pha màu tóc Thương bóng đạp xe vượt dốc đời Thể phách xa rồi cơn ấm lạnh Trang thơ còn mãi khúc đầy vơi Tình anh như nước trường giang ấy Đỏ nặng phù sa lặng lẽ bồi !
LÊ NGỌC THẠC
DI CẢO THƠ HOÀNG HÀ
G ởi lại em một chiều thu chơi vơi Một khoảng trời vàng buồn ngơ ngác Ru giấc ngủ yên về miền xa ngát Chút hương thầm thắt thỏm lá vàng rơi.
Gởi lại em ô cửa nắng lời ru Một áng mây bay bên trời mưa bụi Gởi lại em những tháng ngày rong ruổi Bên ngón buồn hiu hắt những bước chân.
Gởi lại em sợi tóc nối thời gian Buồn như lá trên đồi hoang nắng rớt Xin giữ lại đời nhau như bất chợt Hồn ta nằm cắn cỏ cõng hoàng hôn.
Một kiếp phù vân mấy đắng cay Xa quê biền biệt tháng năm chày Công danh mấy thuở còn dang dở Sự nghiệp một thời vẫn trắng tay Chén rượu la đà quên phận bạc Vần thơ nghiêng ngã mặc hồn say Bạn bè trông lại còn bao đứa ? Ai nghĩa, ai tình, trời đất hay .
TRƯỜNG NAM-BÙI ĐỨC CHIẾN (TP. Biên hòa-Tỉnh Đồng Nai)
TRÁCH !
Con sáo sang sông biệt góc trời Bao tình, bao nghĩa đã buông lơi Lồng son trống vắng chiều thu đến Gác tía trơ vơ sáng hạ rời Phụ nghĩa ai xui hồn điếng lặng Bạc tình người khiến dạ tơi bời Chữ tình là chữ chi chi nhỉ ? Mà để cho ta khổ một đời ! TRƯỜNG NAM-BÙI ĐỨC CHIẾN (TP. Biên hòa-Tỉnh Đồng Nai)