VỚI CỐ ĐÔ
M ột chiều tôi về với cố đô
Huế trầm tư, rêu phong cổ kính
Cửa Thuận An vẫn ầm ào con sóng
Hương Giang xanh trong
Khuôn mặt đầy.
Gió Vỹ Dạ lay hàng cau trở giấc
Lá trúc gầy
Khóc một kiếp thi nhân
Giọt dân ca rơi trên mạn thuyền rồng
Nam ai, Nam bình
Kim tiền, Lưu thủy ...
Mái chèo xưa khua dòng đời ô trọc
Xa rồi, trăn trở nước sông Hương.
C hín chúa, mười ba vua
Sân chầu nay tĩnh lặng
Thương cung phi hiu hắt chốn tiêu phòng
Lăng tẩm suy tư
Nhạt nhòa soi gương nước
Dòng Châu Ê đau nhói tận ngàn sau ...
Qua cơn mưa
Huế đón nắng thanh bình
Trong mắt em, anh nhìn rõ đất thần kinh
Gột rửa ưu phiền
Lớn lên từng góc phố !
LÊ NGỌC THẠC
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
7 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét