HÒN KẼM ĐÁ DỪNG
Đá Dừng Hòn Kẽm, dửng dừng dưng
Tuổi độ bao nhiêu đứng thẳng thừng
Bốn tiết nắng mưa không nám mặt
Hai thời bom đạn chẳng sờn lưng
Trèo lên thạch xám trơn thành trợt
Bước xuống đá xanh dựng phải dừng
Con khỉ hồn nhiên cười thế sự
Yêu đời nhảy nhót tửng từng tưng .
PHƯỚC HẢI
( Bà Rịa - Vũng Tàu )
VỀ ĐẤT QUẢNG
( Bài họa )
"Ngó lên Hòn Kẽm Đá Dừng
Thương cha nhớ mẹ quá chừng bậu ơi !"
( Ca dao )
Thuyền ngược Thu Bồn, khó dửng dưng
Ven sông cây dại rũ dây thừng
Đá Dừng nắng sớm không sờn vách
Hòn Kẽm mưa chiều chẳng ngại lưng
Đà Nẵng xôn xao mùa khách đến
Quảng Nam nhộn nhịp chuyến xe dừng
Quê hương sao đẹp như câu hát !
Theo gió đàn ai dạo tửng tưng .
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
AN BẦN
Lên rừng phát rẫy hái cò ke
Tỉa đậu vun lang rắc ít mè
Tối rảnh săn chồn cùng các bạn
Trưa nhàn bẫy cút nhậu vài ve
Trên đồng lúa trổ bông tươi tốt
Dưới đất khoai đơm củ cặp kè
Danh lợi không màng an phận lão
Khát thời nước suối, đói măng le .
KHẮC GHI
( Hòa Thành - Tây Ninh )
THỰC DỤNG
( Bài họa )
An bần chắc ốm tựa xì ke
Má hóp, chân tay lấm tấm mè
Rượu đế sức anh chừng nửa xị
Bia chai lực tớ cỡ mười ve
Thơ anh chất giọng như tiên thánh
Văn tớ màu da giống tắc kè
Thực dụng nên tiền vô rủng rỉnh
Sáng thì nhậu ngỗng, tối le le !
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
TRONG THANG MÁY
Tất cả bàn tay phải hướng thiên
Tỏ ra xứng đáng kẻ tu hiền
Bao nhiêu "ca sĩ" hè êm lặng
Là bấy cá mòi xếp đứng yên
Lòng dạ thẳng ngay vui nhập định
Tâm tư méo mó cũng tham thiền
Chia tay đầy ắp niềm lưu luyến
Tình cảm nồng nàn được giữ nguyên .
HOÀNG VÂN
( TP.Cao Lãnh - Tỉnh Đồng Tháp )
CHUYỆN ĐI THANG MÁY
( Bài họa )
Bước vào thang máy nói huyên thiên
Chớ tưởng cao niên ắt sẽ hiền
Tay đã giơ cao, lòng mãi tiếc
Má đang kề sát, trí nào yên
Giai nhân xao xuyến khôn an dạ
Quân tử bâng khuâng khó nhập thiền
Một buổi giao lưu, nhiều kỷ niệm
Ra về ai nấy vẫn ... còn nguyên !
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
ĐÁM CƯỚ I NGHÈO
Mùa đông se lạnh đã sang rồi
Én báo tin hồng đến mọi nơi
Chú rễ đơn sơ trông xứng lứa
Cô dâu giản dị thấy vừa đôi
Không tô lắm phấn nhưng hồng má
Chẳng kẻ nhiều son vẫn thắm môi
Tiền bạc, chỉ vui trong lễ cưới
Tình yêu, ta giữ nó muôn đời .
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
TÌNH QUÊ HƯƠNG
Non sông trĩu nặng một niềm thương
Dẫu cách phương trời mãi vấn vương
Bến nước in hình từng tấm áo
Bờ tre rợp bóng những con đường
Chân con vui bước ngày ra lớp
Mắt mẹ nhòe theo buổi đến trường
Nếu chẳng yêu từng điều giản dị
Sẽ không có được tình quê hương !
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
NGẪM CHUYỆN XƯA
Giai nhân sắc đẹp tựa muôn binh
Nhiều bậc anh hùng trải chiến chinh
Vó ngựa nghiêng trời bao kẻ khiếp
Đường gươm lệch đất lắm người kinh
Trụ Vương , Hạng Võ : Đôi tay thép
Đắc Kỷ , Ngu Cơ : Một chữ tình
Đánh bại vạn quân không hẳn khó
Làm sao thắng được trái tim mình ?!
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
TÌNH YÊU
N hìn nhau có phải là tình yêu ?
Sóng bước chung đôi dưới bóng chiều
Ánh mắt buông dài trao lắm ý
Bàn tay nắm chặt nói bao điều
Niềm thương khắc khoải vương cơn gió
Nỗi nhớ mênh mang nặng cánh diều
Tất cả tuy cần nhưng chẳng đủ
Cùng trông một hướng : Đấy tình yêu !
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
YÊU LẮM ĐÓA SEN HỒNG
C ứ mỗi ngày đều đặn
Cô giáo trẻ đến trường
Trời giữa trưa nắng lửa
Những sợi tóc mai dán chặt mồ hôi
Trường mới dựng còn chưa kín
Đôi khi giáo án nắng nghiêng nhìn
Nền đất chưa khô em vẫn đứng
Tiếng giảng bài ...
Thao thức cánh phượng hồng .
Học trò của em chưa quen giầy dép
Chân đất đầu trần
Tóc nhuộm nắng vàng hoe
Củ sắn củ khoai
Thường mang cùng sách vở
Đâu hiểu thế nào là đồng phục đến trường
Cha mẹ các em một đời mưa nắng
Chưa một lần biết lớp học con mình
Vùng quê Tháp Mười
Nước tràn đồng mùa lũ
Con cá , con tôm
Cuộc sống của bao người
Bông điên điển vàng thay hoa hồng ngày đưa tiễn
Chiếc xuồng con đã thay xe máy đến trường
Thành phố sau lưng
Rực hồng ánh điện
Có bâng khuâng chăng
Soạn giáo án với đèn dầu
Con đường ngập lá me
Đâu những ngày chung bước
Xao xuyến lần đầu khi khẽ nắm bàn tay
Đôi cánh nào đã mang em , cô giáo trẻ
Má đỏ hây hây
Đến với mái đầu xanh
Điều không giản đơn và tôi đã hiểu :
Em cho đi lại ít nhận riêng mình
Trái tim nhỏ đã mang tình yêu lớn
Phố đẹp hay xóm nghèo
Đâu cũng quê hương !
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
HẸN NGÀY TÁI NGỘ
B àng bạc sương mai trắng nẻo trời
Mắt tràn kỷ niệm nhớ khôn nguôi
Quê hương nắng tỏa mây tan khói
Tình bạn tơ vương bút nghẹn lời
Mấy độ tương tri mùa gió tới
Từng phen tâm sự lá thu rơi
Nén lòng tạm biệt theo con trẻ
Tái ngộ hẹn ngày xướng họa vui .
HỒ XUÂN TRẠCH - TÔN NỮ MINH CHÂU
( TP. Huế - Việt kiều CANADA )
TÌNH QUÊ
( Bài họa )
N gười đi xa cách tận phương trời
Vương vấn tình quê dạ chẳng nguôi
Núi Ngự sương chiều giăng khắp nẻo
Sông Hương câu hát nghẹn bao lời
Có buồn nơi ấy cơn mưa đổ
Còn nhớ bên nầy hoa nắng rơi
Cánh én bay đi , còn trở lại ?
Xuân hồng vẫn đợi một ngày vui .
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
XUÂN TỰ TÌNH
T hẻ thọ rồng mang tặng : Bát tuần
Vẫn còn phong độ của thời xuân
Tao đàn kết bạn - sân chơi ấm
Thể dục dưỡng sinh - lão muộn dần
Cạn chén tình xuân - thơ trỗi dậy
Dốc bầu tâm sự - nhạc hòa ngân
Nâng cao lẽ sống giàu nhân ái
Hy vọng tròn duyên : Ngoại cửu tuần !
HOÀI THU
( PCT.Chi hội Thơ Đường Cao Lãnh - ĐT )
MÃI XUÂN
( Bài họa )
T hiều quang nhuộm sắc đã bao tuần
Bảy chín , vẫn còn giữ dáng xuân
Nét bút thêu hoa vần sáng mãi
Đường tơ dệt mộng ý tươi dần
Thuyền về rạo rực đêm trăng tỏ
Bến đợi thì thầm suối nhạc ngân
Muôn thuở : Tình yêu vun sự sống
Thơ hay , duyên đẹp , ắt lên tuần !
LÊ NGỌC THẠC 10.2011
TÌNH NON NƯỚC
Đ ất khách tình quê - ai nhớ không ?
Trời Nam giục giã gió Nồm đông
Người lên mạn ngược say sưa mộng
Kẻ đến cao nguyên thắm thiết lòng
Rừng núi trập trùng bao chớn chở
Rẻo cao thơ mộng giữa mênh mông
Nước non ngàn dặm ta yêu dấu
Tổ quốc tình chung giống Lạc Hồng !
NGUYỄN HOÀNG THI
( TP.Long Xuyên - An Giang )
TÌNH NON NƯỚC
( Họa y đề )
N gàn năm dựng nước nhớ hay không ?
Ngày hạ đâu sờn , mặc tháng đông
Duyên hải mênh mang trời lộng gió
Tây nguyên vời vợi khách say lòng
Đồng bằng phương Bắc luôn xanh tốt
Châu thổ miền Nam hết quạnh mông
Thấm máu , mồ hôi người mở cõi
Cửu Long nghĩa nặng với sông Hồng !
LÊ NGỌC THẠC 10.2011