KHOẢNG TRỜI SAU LƯNG MẸ
(Bài xướng)
T hương những vòng xe giữa cuộc đời
Đưa con đến lớp, mẹ hiền ơi!
Dáng gầy phía trước nghiêng vành nón
Bóng nhỏ yên sau rộn tiếng cười
Lối nắng xôn xao con bướm lượn
Sông quê man mác lục bình trôi
Xa dần tuổi ngọc theo năm tháng
Nhớ mãi sau lưng một khoảng trời.
LÊ NGỌC THẠC
GIA TÀI CỦA MẸ
(Bài họa 1)
T rĩu nặng trên vai một gánh đời
Gia tài của mẹ đó con ơi!
Chợ xuân chẳng dám ... nhìn hoa nở
Vườn hạ mãi lo ... biếng nụ cười
Nghe gió ngùi thương từng lá rụng
Vào đông lặng tiễn bấy mùa trôi
Tháng ngày tất bật cùng cơm áo
Ngoảnh lại bên hiên một góc trời.
NAM QUÂN
( Phường Rạch Dừa-TP. Vũng Tàu)
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
21 tháng 8, 2013
15 tháng 8, 2013
Góp bút giao lưu 08.2013
CHIỀU CUỐI THU
Đ àn én về gọi chi mùa xuân sớm .
Đất trời dường nhẹ chuyển tiết sang đông .
Cái lành lạnh giao mùa như mới chớm .
Và lá vàng vẫn lặng lẽ qua song .
Trời cuối thu nắng buồn ngoài ao lạnh .
Hững hờ trôi mây nước cũng ưu phiền .
Con sóng nhỏ phù du, chiều hiu quạnh .
Thiếu phụ sầu vò võ giấc cô miên .
CÚC HƯƠNG
(PCN.CLB.Thơ Ca Ninh Kiều-TP.Cần Thơ)
GỞI MÌNH NƠI XA
N gỡ là một giấc mơ thôi
Đã hai mươi mấy xuân rồi có nhau
Bởi lòng nặng nghĩa trầu cau
Đắng cay làm ngọt, khổ sầu làm vui
Bao năm đất khách quê người
Thu qua đông lại da mồi tóc sương!
Giận rồi hết giận càng thương
Xa nhau trằn trọc canh trường nhớ nhau
Mình buồn em cũng thấy đau
Mình đau, ruột thắt gan bào lòng em!
Đêm nay trăng rụng bên thềm
Rưng rưng em chạnh nỗi niềm cô đơn
Đông về gió buốt từng cơn
Nhớ mình, mình nhớ - ai hơn ai nhiều?
CÚC HƯƠNG
(PCN.CLB.Thơ Ca Ninh Kiều-TP.Cần Thơ)
Đ àn én về gọi chi mùa xuân sớm .
Đất trời dường nhẹ chuyển tiết sang đông .
Cái lành lạnh giao mùa như mới chớm .
Và lá vàng vẫn lặng lẽ qua song .
Trời cuối thu nắng buồn ngoài ao lạnh .
Hững hờ trôi mây nước cũng ưu phiền .
Con sóng nhỏ phù du, chiều hiu quạnh .
Thiếu phụ sầu vò võ giấc cô miên .
CÚC HƯƠNG
(PCN.CLB.Thơ Ca Ninh Kiều-TP.Cần Thơ)
N gỡ là một giấc mơ thôi
Đã hai mươi mấy xuân rồi có nhau
Bởi lòng nặng nghĩa trầu cau
Đắng cay làm ngọt, khổ sầu làm vui
Bao năm đất khách quê người
Thu qua đông lại da mồi tóc sương!
Giận rồi hết giận càng thương
Xa nhau trằn trọc canh trường nhớ nhau
Mình buồn em cũng thấy đau
Mình đau, ruột thắt gan bào lòng em!
Đêm nay trăng rụng bên thềm
Rưng rưng em chạnh nỗi niềm cô đơn
Đông về gió buốt từng cơn
Nhớ mình, mình nhớ - ai hơn ai nhiều?
CÚC HƯƠNG
(PCN.CLB.Thơ Ca Ninh Kiều-TP.Cần Thơ)
Đăng ký:
Bài đăng
(
Atom
)