KHOẢNG TRỜI SAU LƯNG MẸ
(Bài xướng)
T hương những vòng xe giữa cuộc đời
Đưa con đến lớp, mẹ hiền ơi!
Dáng gầy phía trước nghiêng vành nón
Bóng nhỏ yên sau rộn tiếng cười
Lối nắng xôn xao con bướm lượn
Sông quê man mác lục bình trôi
Xa dần tuổi ngọc theo năm tháng
Nhớ mãi sau lưng một khoảng trời.
LÊ NGỌC THẠC
GIA TÀI CỦA MẸ
(Bài họa 1)
T rĩu nặng trên vai một gánh đời
Gia tài của mẹ đó con ơi!
Chợ xuân chẳng dám ... nhìn hoa nở
Vườn hạ mãi lo ... biếng nụ cười
Nghe gió ngùi thương từng lá rụng
Vào đông lặng tiễn bấy mùa trôi
Tháng ngày tất bật cùng cơm áo
Ngoảnh lại bên hiên một góc trời.
NAM QUÂN
( Phường Rạch Dừa-TP. Vũng Tàu)
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
21 tháng 8, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét