Đ ồng bào, ôi nhịp đập yêu thương!
Nhớ mẹ Âu Cơ buổi mở đường
Xuống biển vươn dài thêm cánh sóng
Lên rừng thắp sáng cả đồi nương
Để dòng Như Nguyệt thơ kinh giặc
Cho nắng Ba Đình hoa ngát hương
Phú Thọ vẫn xanh màu lịch sử
Ghi lòng ơn quốc tổ Hùng Vương.
LÊ NGỌC THẠC
ÁNH LỬA TIỀN NHÂN
C on về Phú Thọ một chiều xuân
Dựng nước chưa mờ những vết chân
Chớn chở Trường Sơn mây khói tỏa
Mênh mang Đông Hải sóng triều dâng
Phong Châu nhuộm máu xây cương thổ
Nghĩa Lĩnh cho người soi đức ân
Tiếp mãi đuốc thiêng thời mở cõi
Trao đời ánh lửa của tiền nhân.
LÊ NGỌC THẠC
MỴ CHÂU
N ăm tháng xa rồi chuyện Mỵ Châu
Vết thương lịch sử mãi còn đau
Nào hay Trọng Thủy lòng đen bạc
Chẳng rõ Triệu Đà kế hiểm sâu
Giếng ngọc trăng rơi nhòa lối cũ
Loa thành lửa dậy ngút trời cao
Máu tim vô tội hòa con sóng
Chở nặng oan tình đến kiếp sau !
LÊ NGỌC THẠC
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét