KHOẢNG TRỜI SAU LƯNG MẸ
T hương những vòng xe giữa cuộc đời
Đưa con đến lớp, mẹ hiền ơi!
Dáng gầy phía trước, nghiêng vành nón
Bóng nhỏ yên sau, rộn tiếng cười
Lối nắng xôn xao con bướm lượn
Sông quê man mác lục bình trôi
Xa dần tuổi ngọc theo năm tháng
Nhớ mãi sau lưng một khoảng trời.
LÊ NGỌC THẠC
TÂM SỰ ĐÒ NGANG
M an mác sông quê dệt nắng vàng
Mình tôi khuya sớm phận đò ngang
Lạnh lùng con nước ngày đông đến
Ray rứt mạn thuyền buổi hạ sang
Trong đục nào quên tình lữ khách
Lớn ròng vẫn nối nhịp trường giang
Bao người hạnh phúc khi về bến
Có hiểu cho ai khóc lỡ làng ?!
LÊ NGỌC THẠC
NGƯỜI VỀ SAU
Về An Giang tìm cảm xúc đầu năm
Qua Tức Dụp, Ba Thê, núi Sập
Leo núi Cấm mùa Festival tấp nập
Sừng sững Bồ Hong
Lộng gió đỉnh đồng bằng.
Bước thấp bước cao
Lên xuống nhọc nhằn
Người thương binh già
thân hình mảnh dẻ
Một mình phía sau lặng lẽ
Bền bỉ tiến lên
Không dừng bước
Không lùi.
Tôi nhìn ông trong tâm trạng bùi ngùi
Chiến tranh đã qua
hơn ba chục năm ròng rã
Nỗi đau của tự nhiên đang dần xóa
Dù nhiều vết thương lòng
Vẫn âm ỉ xót xa.
Chút tàn dư đọng ở thịt da
Lại nhói lên khi trở trời, trái gió
Mảnh đạn thù còn ghim đâu đó
Xưa, đi trước rồi
Nay, ông bình thản về sau ...
NGUYỄN THANH TOÀN
( Giảng viên chính Đại học Cần Thơ )
SANG SÔNG
A nh đang trông đợi mỏi mòn
Hỏi cô em gái có còn nhớ nhau
Hay là từ bữa qua cầu
Sang sông thay áo đổi màu thời gian.
NGUYỄN THANH TOÀN
( Giảng viên chính Đại học Cần Thơ )
ĐÊM TRÊN BIỂN
V ề thăm biển quê em ...
Đêm mênh mông nằm nghe gió hát
Bài tình ca về Biển và Em
Bãi cát dài chờ đợi bước chân êm
Con sóng vỗ nâng tim anh nhịp đập
Xanh xanh nước trời mây bất tận
Tổ quốc kiêu hùng xứ biển quê em
Trăng dát vàng biển trải rộng miên man
Tình em đó, cho anh bao khát vọng.
A nh bắt gặp yêu thương ...
... trên màu hoa muống biển
Bông tú cầu thơ dại chạy tung tăng
Vui gió cát tìm chân ai quấn quít
Mắc cỡ! Dỗi hờn! ... Về với biển xa.
Anh đứng đây một mình đêm trên biển
Nước ùa tràn bao nỗi nhớ chơi vơi
Anh về mang những đầy vơi
Tìm người con gái một thời có nhau .
DẠ THU
CN.CLB.Tao Đàn Phương Nam
huyện Thạnh Phú-Tỉnh Bến Tre
VỚI CỐ ĐÔ
M ột chiều tôi về với cố đô
Huế trầm tư, rêu phong cổ kính
Cửa Thuận An vẫn ầm ào con sóng
Hương Giang xanh trong
Khuôn mặt đầy.
Gió Vỹ Dạ lay hàng cau trở giấc
Lá trúc gầy
Khóc một kiếp thi nhân
Giọt dân ca rơi trên mạn thuyền rồng
Nam ai, Nam bình
Kim tiền, Lưu thủy ...
Mái chèo xưa khua dòng đời ô trọc
Xa rồi, trăn trở nước sông Hương.
C hín chúa, mười ba vua
Sân chầu nay tĩnh lặng
Thương cung phi hiu hắt chốn tiêu phòng
Lăng tẩm suy tư
Nhạt nhòa soi gương nước
Dòng Châu Ê đau nhói tận ngàn sau ...
Qua cơn mưa
Huế đón nắng thanh bình
Trong mắt em, anh nhìn rõ đất thần kinh
Gột rửa ưu phiền
Lớn lên từng góc phố !
LÊ NGỌC THẠC