HOÀNG HẠC LÂU
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử địa không dư Hoàng hạc lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu .
THÔI HIỆU
LẦU HOÀNG HẠC
Hạc vàng ai cưỡi đi đâu ?Mà đây Hoàng hạc riêng lầu còn trơ
Hạc vàng đi mất từ xưa
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay
Hán Dương sông tạnh cây bày
Bãi xa Anh Vũ xanh dầy cỏ non
Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai !
TẢN ĐÀ
( Phỏng dịch )
LẦU HOÀNG HẠC
( Dịch ngược từ câu 8 đến câu 1 )
Trên sông khói sóng, khách vương sầu
Khuất dạng quê nhà dạ xót đau
Anh Vũ cỏ non chồi mới chớm
Hán Dương cây lớn bóng lồng sâu
Mây trời lãng đãng trôi đi mãi
Cánh hạc mịt mờ mất đã lâu
Hiu quạnh lầu không trơ tuế nguyệt
Người xưa biền biệt, biết về đâu ?
LÊ NGỌC THẠC
( Phỏng dịch )
TĨNH DẠ TỨ
Nghi thị địa
thượng sương
Cử đầu vọng minh
nguyệt
Đê đầu tư cố
hương .
LÝ BẠCH
XÚC CẢM ĐÊM
TRĂNG
Sương rơi phả đất
ngỡ đời chiêm bao
Ngẩng đầu trăng sáng
trên cao
Cúi đầu ngấn lệ
nghẹn ngào … cố hương .
HẢI ĐÀ
( Phỏng dịch )
CẢM XÚC
TRONG ĐÊM VẮNG
Ngỡ như mặt đất
phủ mờ sương
Ngẩng đầu xao
xuyến nhìn trăng tỏ
Cúi mặt bùi ngùi nhớ cố hương
LÊ NGỌC THẠC
( Phỏng dịch )
HOÀNG HẠC LÂU TỐNG MẠNH HẠO NHIÊN
CHI QUẢNG LĂNG
Yên
hoa tam nguyệt há Dương Châu
Cô
phàm viễn ảnh bích không tận
Duy
kiến Trường Giang thiên tế lưu .
LÝ BẠCH
TẠI LẦU HOÀNG HẠC
TIỄN MẠNH HẠO NHIÊN ĐI QUẢNGLĂNG
Giữa mùa hoa khói Châu Dương xuôi dòng
Bóng buồm đã khuất lầu không
Trông theo chỉ thấy dòng sông bên trời .
NGÔ TẤT TỐ
( Phỏng dịch )
TẠI
LẦU HOÀNG HẠC
Bạn từ lầu Hạc đã
đi rồi
Hoa khói Dương Châu phủ khắp nơi
Đơn độc cánh buồm xa khuất bóng
Trường Giang mờ mịt
chảy bên trời .
LÊ NGỌC THẠC
( Phỏng dịch )
ĐỀ ĐÔ THÀNH NAM TRANG
Khứ niên kim nhựt thử môn trungNhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong .
THÔI HỘ
Năm xưa cửa ấy ngày này
Hoa đào đua nở cho ai thêm hồng
Nay đào đã quyến gió đông
Mà sao người đẹp bềnh bồng nơi nao !
TẢN ĐÀ dịch .
PHONG KIỀU DẠ BẠC
Nguyệt lạc ô đề sương mãn thiên
Giang phong ngư hỏa đối sầu miên
Cô Tô thành ngoại Hàn San Tự
Dạ bán chung thanh đáo khách thuyền .
TRƯƠNG KẾ
Trăng tà, chiếc quạ kêu sương
Lửa chài, cây bến sầu vương giấc hồ
Thuyền ai đậu bến Cô Tô
Nửa đêm nghe tiếng chuông chùa Hàn San.
TẢN ĐÀ dịch .
LƯƠNG CHÂU TỪ

Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi .
VƯƠNG HÀN
Bồ đào, rượu rót chén lưu ly
Muốn uống, tỳ bà giục ngựa đi
Bãi cát say nằm, chê cũng mặc
Xưa nay chinh chiến mấy ai về .
BÙI KHÁNH ĐẢN dịch .
Hai bài xướng họa tiêu biểu trong văn học Việt Nam:
TÔN PHU NHÂN QUI THỤC
C ật ngựa thanh gươm vẹn chữ tòng
Nghìn thu rạng
tiết gái Giang Đông
Lìa Ngô bịn rịn
chòm mây bạc
Về Hán trau tria
mảnh má hồng
Son phấn thà cam
dày gió bụi
Đá vàng chi để
thẹn non sông
Ai về nhắn với
Châu Công Cẩn
Thà mất lòng anh
được bụng chồng .
TÔN THỌ TƯỜNG
( Bài họa )
C ài trâm sửa áo vẹn câu tòng
Mặt ngả trời chiều biệt cõi Đông
Ngút tỏa vầng Ngô ùn sắc trắng
Duyên về đất Thục đượm màu hồng
Hai vai tơ tóc bền trời đất
Một gánh cang thường nặng núi sông
Anh hỡi Tôn Quyền anh có biết
Trai ngay thờ chúa, gái thờ chồng.
C ài trâm sửa áo vẹn câu tòng
Mặt ngả trời chiều biệt cõi Đông
Ngút tỏa vầng Ngô ùn sắc trắng
Duyên về đất Thục đượm màu hồng
Hai vai tơ tóc bền trời đất
Một gánh cang thường nặng núi sông
Anh hỡi Tôn Quyền anh có biết
Trai ngay thờ chúa, gái thờ chồng.
PHAN VĂN TRỊ
Thơ Đường luật của Hàn Mặc Tử :
ĐÊM KHÔNG NGỦ
N on sông bốn mặt ngủ mơ màng
Thức chỉ mình ta dạ chẳng an
Bóng nguyệt leo song sờ sẫm gối
Gió thu lọt cửa cọ mài chăn
Khóc giùm thân thế hoa rơi lệ
Buồn giúp công danh dế dạo đàn
Trỗi dậy nôm na vài điệu cũ
Năm canh tâm sự vẫn chưa tàn .
HÀN MẶC TỬ
CHUYẾN ĐÒ NGANG
C hẳng hẹn hò sao gặp gỡ đây?
Người thì như tỉnh kẻ như say
Trong veo làn nước soi đôi mặt
Xa tít quê nhà trỏ một tay
Tâm sự mới trao bờ đã đến
Nỗi niềm chưa cạn khách về ngay
Ba sinh duyên nợ âu là thế !
Một chuyến đò đưa nghĩa một ngày .
HÀN MẶC TỬ
BUỒN THU
Ấ p úng không ra được nửa lời
Tình thu bi thiết lắm thu ơi !
Vội vàng cánh nhạn bay đi trớt
Hiu hắt hơi may thoảng lại rồi
Nằm gắng đã không thành mộng được
Ngâm tràn cho đỡ chút buồn thôi
Ngàn trùng sương tỏa, cây e lạnh
Chỉ có thông kia chịu với trời .
HÀN MẶC TỬ
Thơ Đường luật của Hàn Mặc Tử :
ĐÊM KHÔNG NGỦ
N on sông bốn mặt ngủ mơ màng
Thức chỉ mình ta dạ chẳng an
Bóng nguyệt leo song sờ sẫm gối
Gió thu lọt cửa cọ mài chăn
Khóc giùm thân thế hoa rơi lệ
Buồn giúp công danh dế dạo đàn
Trỗi dậy nôm na vài điệu cũ
Năm canh tâm sự vẫn chưa tàn .
HÀN MẶC TỬ
C hẳng hẹn hò sao gặp gỡ đây?
Người thì như tỉnh kẻ như say
Trong veo làn nước soi đôi mặt
Xa tít quê nhà trỏ một tay
Tâm sự mới trao bờ đã đến
Nỗi niềm chưa cạn khách về ngay
Ba sinh duyên nợ âu là thế !
Một chuyến đò đưa nghĩa một ngày .
HÀN MẶC TỬ
BUỒN THU
Ấ p úng không ra được nửa lời
Tình thu bi thiết lắm thu ơi !
Vội vàng cánh nhạn bay đi trớt
Hiu hắt hơi may thoảng lại rồi
Nằm gắng đã không thành mộng được
Ngâm tràn cho đỡ chút buồn thôi
Ngàn trùng sương tỏa, cây e lạnh
Chỉ có thông kia chịu với trời .
HÀN MẶC TỬ
Bài Đề đô thành Nam Trang hay quá.Bài này có đem vào trong vở cải lương Lưu Bình Dương Lễ.
Trả lờiXóaKhứ niên kim nhựt thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong .