NGƯỜI VỀ SAU
Về An Giang tìm cảm xúc đầu năm
Qua Tức Dụp, Ba Thê, núi Sập
Leo núi Cấm mùa Festival tấp nập
Sừng sững Bồ Hong
Lộng gió đỉnh đồng bằng.
Bước thấp bước cao
Lên xuống nhọc nhằn
Người thương binh già
thân hình mảnh dẻ
Một mình phía sau lặng lẽ
Bền bỉ tiến lên
Không dừng bước
Không lùi.
Tôi nhìn ông trong tâm trạng bùi ngùi
Chiến tranh đã qua
hơn ba chục năm ròng rã
Nỗi đau của tự nhiên đang dần xóa
Dù nhiều vết thương lòng
Vẫn âm ỉ xót xa.
Chút tàn dư đọng ở thịt da
Lại nhói lên khi trở trời, trái gió
Mảnh đạn thù còn ghim đâu đó
Xưa, đi trước rồi
Nay, ông bình thản về sau ...
NGUYỄN THANH TOÀN
( Giảng viên chính Đại học Cần Thơ )
SANG SÔNG
A nh đang trông đợi mỏi mòn
Hỏi cô em gái có còn nhớ nhau
Hay là từ bữa qua cầu
Sang sông thay áo đổi màu thời gian.
NGUYỄN THANH TOÀN
( Giảng viên chính Đại học Cần Thơ )
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
16 tháng 7, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét