LỐI THU XƯA
(Bài xướng)
N hặt lá vàng rơi, vẫn chốn này
Hương xưa còn đọng, men còn say
Hoa thương kẻ ở màu không thắm
Cây trách người đi bóng chẳng lay
Cung nhạc mãi buồn nơi đoạn cuối
Chữ tình chỉ đẹp buổi ban mai
Chờ ai, ghế đá mờ rêu phủ ?
Nỗi nhớ bao giờ vỗ cánh bay ?!
LÊ NGỌC THẠC
LỐI THU XƯA (Bài họa 1)
N gười đi bỏ lại góc trời này
Quạnh quẻ mình ta ngơ ngẩn say
Cạn chén niềm riêng - buồn đặc sánh
Tàn đêm tâm sự - nhớ mòn lay
Thu về khắc khoải cùng chiều muộn
Ngày đến ngẩn ngơ với nắng mai
Ngõ vắng bâng khuâng mòn mỏi đợi
Cuối trời cánh nhạn trở đường bay.
TỐNG NGỌC NGA
(PCT.CH.Thơ ĐL. H.Long Thành-T.ĐNai)
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
4 tháng 11, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét