31 tháng 7, 2011

Thơ xướng họa 07.2011

                              MỪNG XUÂN ĐẤT NƯỚC
                   T ân Mẹo xuân về đẹp núi sông
                                   Muôn hoa rực rỡ , rợp cờ hồng
                                   Người xe chật lộ , hàng đầy chợ
                                   Bông trái khắp nơi , lúa ngập đồng
                                   Dịch vụ , giao thông càng phát triển              
                                   Kinh doanh , sản xuất đạt thành công
                                   Toàn dân đoàn kết cùng xây dựng
                                   Đất nước mạnh giàu thỏa ước mong  .

                                                                      BÌNH HÒA NHÂN
                                                 ( xã Bình Thành ,H.Thanh Bình ,T.Đồng Tháp )
                                    SUY NGHĨ ĐẦU XUÂN
                                ( Bài  họa )
                       Đ ào mai đua nở khắp non sông
                                  Rạng rỡ đầu xanh , tươi má hồng
                                  Ông Phúc hân hoan luôn xuống phố
                                  Thần Tài vui vẻ chẳng xa đồng
                                  Thằng Bần mệt mỏi , không còn sức
                                  Cụ Thọ khề khà , cũng góp công
                                  Đất nước ngày càng cao dáng đứng
                                  Thỏa lòng dân tộc đã chờ mong   .

                                                                             LÊ NGỌC THẠC 07.2011
                             

30 tháng 7, 2011

Hai nhà thơ lớn bàn chuyện DẠI - KHÔN

               N guyễn Bỉnh Khiêm và Trần Tế Xương là hai nhà thơ lớn
       của dân tộc ta . Cả hai Ông đều có thơ bàn về cùng một chủ đề :
      " Dại - Khôn " . Đặc biệt , đây là hai bài Thất ngôn bát cú độc vận
      ( chỉ có một vần KHÔN )  .
                                                     DẠI KHÔN
                     L àm người có dại mới nên khôn
                                    Chớ dại ngây si , chớ quá khôn
                                    Khôn được ích mình , đừng rẽ dại
                                    Dại thì giữ phận , chớ tranh khôn
                                    Khôn mà hiểm độc là khôn dại
                                    Dại vốn hiền lành ấy dại khôn
                                    Chớ cậy rằng khôn , khinh kẻ dại
                                    Gặp thời , dại cũng hóa nên khôn .

                                                   NGUYỄN BỈNH KHIÊM ( TRẠNG TRÌNH )
                                                     DẠI  KHÔN
                        T hế sự đua nhau nói dại khôn
                                           Biết ai là dại , biết ai khôn  ?
                                           Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
                                           Dại chốn văn chương ấy dại khôn
                                           Này kẻ nên khôn đều có dại
                                           Làm người có dại mới nên khôn
                                           Cái khôn ai cũng khôn là thế
                                           Mới biết trần gian kẻ dại khôn  .

                                                                  TRẦN TẾ XƯƠNG ( TÚ XƯƠNG )

                     

Thơ hay của Nguyễn Bỉnh Khiêm

            N guyễn Bỉnh Khiêm ( 1491-1585 ) là nhà giáo , nhà tiên tri , nhà
   thơ triết lý , nhà văn hóa lớn thời Lê-Mạc . Ông thi đỗ Trạng Nguyên ,
   làm quan với chức vụ Lại Bộ Tả Thị Lang kiêm Đông Các Đại Học Sĩ. Ông
   mất năm 95 tuổi , được vua Mạc Mậu Hợp truy phong Lại Bộ Thượng Thư
  Thái Phó Trình Quốc Công , nên nhân dân quen gọi là Trạng Trình .

             Xin giới thiệu hai bài thơ của Ông được rất nhiều người thuộc , có
   người thuộc hết bài , có người thuộc vài câu . Bởi lẽ , đây là những  câu
   thơ mang triết lý nhân sinh sâu sắc , đồng thời có ý nghĩa giáo dục cho
   hôm qua và cả hôm nay  .

                                                           NHÀN
                  M ột mai , một cuốc , một cần câu
                                Thơ thẩn dù ai vui thú nào
                                Ta dại , ta tìm nơi vắng vẻ
                                Người khôn , người đến chốn lao xao
                                Thu ăn măng trúc , đông ăn giá
                                Xuân tắm hồ sen , hạ tắm ao
                                Rượu đến gốc cây , ta sẽ nhấp
                                Nhìn xem phú quí tựa chiêm bao  .

                                                                         NGUYỄN BỈNH KHIÊM
                                                     THÓI  ĐỜI
                      T hế gian biến đổi , vũng nên đồi
                                        Mặn nhạt , chua cay lẫn ngọt bùi
                                        Còn bạc  còn tiền , còn đệ tử
                                        Hết cơm hết rượu , hết ông tôi
                                        Xưa nay đều trọng người chân thực
                                        Ai nấy nào ưa kẻ đãi bôi
                                        Ở thế mới hay người bạc ác
                                        Giàu thì tìm đến khó tìm lui  .

                                                                          NGUYỄN BỈNH KHIÊM

28 tháng 7, 2011

Thơ xướng họa 07.2011

                                                         HẠ XƯA
                       N hư chim tung cánh rẽ ngàn phương
                                   Hạ cuối nghe lòng nặng vấn vương
                                   Má thắm tim tô hồng cánh phượng
                                   Lệ nhòa mi khép nhạt sân trường
                                   Xe hoa ngày ấy , em dâu bể
                                   Khói lửa hè xưa , anh gió sương
                                   Quá nửa cuộc đời gom kỷ niệm
                                   Bao trang nhật ký một người thương  !

                                                                     NGUYỄN  QUAN
                                          ( Chi hội UNESCO Thơ Đường TP.Cao Lãnh - ĐT )
                                  NỖI NHỚ CÒN VƯƠNG
                               ( Bài  họa )
                       B ạt gió chim trời bay bốn phương
                                   Mênh mang nỗi nhớ mãi còn vương
                                   Má hồng biền biệt đâu tăm cá
                                   Phượng đỏ bâng khuâng với mái trường
                                   Tiếng súng qua rồi , trời hửng nắng
                                   Hương tình còn đó , bóng mờ sương
                                   Giang đầu con sóng buồn xao xác
                                   Người ở cuối sông có nhớ thương  ?

                                                                       LÊ NGỌC THẠC  07.2011
               

25 tháng 7, 2011

Thơ xướng họa 07.2011

                                                 MÃI CÓ XUÂN 
 
                    M ai vàng báo hiệu tuổi thêm cao
                                   Ta mãi có xuân tự thuở nào
                                   Thi tửu cầm kỳ luôn thỏa nguyện
                                   Phong vân sơn thủy cứ tiêu dao
                                   Thiều quang nhuộm sắc lòng nhân thế
                                   Bằng hữu chuyền tay chén rượu đào
                                   Ngắn ngủi đời người mong hóa én
                                   Phiêu bồng vạn nẻo ngắm trời sao   .

                                                               NGUYỄN XUÂN GƯƠNG
                                     ( PCT.Chi hội UNESCO Thơ Đường Cao Lãnh - ĐT )
                                               MÃI CÓ XUÂN
                               ( Bài  họa )
                      H ạnh phúc đâu màng tuổi thấp cao
                                 Hỏi ai xuân đến tự năm nào  ?
                                 Chồng tài luôn mãi so dây Nguyệt
                                 Vợ giỏi không ngừng nắn phím Dao
                                 Ý đẹp lung linh như dáng trúc
                                 Vần hay thoang thoảng tựa hương đào
                                 Sông Ngân nối nhịp bao tinh tú
                                 Để áng " Mây hồng " tỏa ánh sao   .

                                                                  LÊ NGỌC THẠC 07.2011
 

24 tháng 7, 2011

Thơ xướng họa 07.2011

                              TÂM SỰ CỦA BẠN NHẬU
                    H ú hí vừa xong ráp tới liền
                                  Tiệc tàn lắm lúc gặp truân chuyên
                                  Xuôi chèo mát mái đi thong thả
                                   Lắt léo cù cưa vướng lụy phiền
                                  Ai trả ? Cho rành khi khởi sự
                                  Tiền đâu ? Phải biết lúc đầu tiên
                                   Nhậu bao nhiêu độ thuyền không khẳm
                                   Chỉ ngán rồi đây phải trả tiên  !

                                                               TRƯƠNG THANH MINH
                                                         ( TP.Long Xuyên , Tỉnh An Giang )
                                    NỖI NIỀM BẠN NHẬU
                                ( Bài  họa )
                      M ới nghe điện thoại vội đi liền
                                 Trước nhậu nghiệp dư , nay đã chuyên
                                 Bia uống chúc mừng khi hạnh ngộ
                                 Rượu mời chia sẻ lúc ưu phiền
                                 Trưa say quán lá cùng người ngọc
                                 Tối xỉn nhà hàng với dáng tiên
                                 U phổi , xơ gan , cao huyết áp
                                 Giờ đây lâm nạn , túi không tiền  !

                                                                   LÊ NGỌC THẠC 07.2011

Thơ xướng họa 07.2011

                                                  TRỜI GHEN
                    T rời ghen thi sĩ với giai nhân
                                   Họ vốn chung nhau kiếp nợ nần
                                   Vị trước , ý giàu đau bởi ý
                                   Người sau , thân đẹp khổ vì thân
                                   Vay vay trả trả , qua tròn kiếp
                                   Bắt bắt buông buông , đến mãn phần
                                   Đa sắc đa tài thường lận đận
                                   Luật trời , nhân quả đã cân phân  .

                                                                              GIÁC  LÝ
                                      TRỜI KHÔNG GHEN
                                ( Bài  họa )
                      B ảy nổi ba chìm , cõi thế nhân
                                 Trả vay , vay trả nợ cùng nần
                                 Tài hoa thi sĩ , thương ngòi bút
                                  Bạc mệnh giai nhân , lụy tấm thân
                                 Xã hội bất công đau vạn kiếp
                                 Cuộc đời vô cảm khổ muôn phần
                                 Nay ta xây dựng quê hương mới
                                 Nào phải luật trời sẵn định phân  .

                                                                  LÊ NGỌC THẠC  07.2011
                     

21 tháng 7, 2011

Nỗi niềm hoài cổ của Bà Huyện Thanh Quan

       B ài Thăng Long hoài cổ của Bà Huyện Thanh Quan được viết
  sau khi Nguyễn Ánh lên ngôi ( 1802 ) , lấy hiệu là Gia Long , vị vua
  đầu tiên của triều Nguyễn định đô ở Huế . Từ đó , Thăng Long  mất
  đi địa vị đầu não của đất nước về chính trị và văn hóa . Bài thơ  nói
  lên nỗi niềm của tác giả trước cảnh hoang tàn của cố đô đất Bắc .

                                 THĂNG LONG HOÀI CỔ
                   T ạo hóa gây chi cuộc hí trường  !
                                  Đến nay thấm thoát mấy tinh sương
                                  Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
                                  Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
                                  Đá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
                                  Nước còn cau mặt với tang thương
                                  Nghìn năm gương cũ soi kim cổ
                                  Cảnh đấy người đây luống đoạn trường  .

                                                                  BÀ HUYỆN THANH QUAN
      

Dịch thơ của Lý Bạch

           HOÀNG HẠC LÂU TỐNG MẠNH HẠO NHIÊN
                                CHI QUẢNG LĂNG
                        C ố nhân tây từ Hoàng Hạc lâu
                                    Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu
                                    Cô phàm viễn ảnh bích không tận
                                    Duy kiến Trường Giang thiên tế lưu   .

                                                                                LÝ  BẠCH

                 TẠI LẦU HOÀNG HẠC TIỄN MẠNH HẠO NHIÊN
                                 ĐI QUẢNG LĂNG
                       B ạn từ lầu Hạc đã đi rồi
                                   Hoa khói Dương Châu phủ khắp nơi
                                   Đơn độc cánh buồm xa khuất bóng
                                  Trường Giang mờ mịt chảy bên trời  .

                                                                LÊ NGỌC THẠC phỏng dịch  .
                      

20 tháng 7, 2011

Thơ xướng họa 07.2011

                                              ĐẾN HƯU RỒI
                  T hấm thoát mà nay đã sáu mươi
                                Bóng câu qua cửa , đến hưu rồi
                                Hai con đã lớn đường đang mở
                                Một cháu còn thơ mắt phải coi
                                Chén rượu thân bằng không muốn dứt
                                Vần thơ tri kỷ mãi chưa thôi
                                Bao năm cống hiến , nay về hẳn
                                Nhiệm vụ xong rồi , ta thảnh thơi  .

                                                                      LÊ NGỌC THẠC 06.2011
                                           NGẮN HƠN RỒI
                              ( Bài  họa 1 )
                      V ững bước đường đời đến sáu mươi
                                 Nhìn ra phía trước ngắn hơn rồi
                                 Việc nhà từng bước lo thu xếp
                                 Sức khỏe hàng ngày để ý coi
                                 Thơ gởi bạn hiền không giới hạn
                                 Tửu phùng tri kỷ cũng vừa thôi  (* )
                                 Ra đường chậm rãi mong cho được
                                  Hai chữ bình an để thảnh thơi   .

                                                                 TRƯƠNG THANH MINH
                                                            ( TP.Long Xuyên , T.An Giang )
     ( * )  : Nói vừa biết mấy là vừa
                Nếu chưa say xỉn , là chưa tới vừa  !
                                     DẦU NGHỈ VẪN CÒN ...
                                    ( Bài họa 2 )
                      N iên kỷ dẫu là được mấy mươi
                                  Nợ đời đâu dễ trả xong rồi
                                  Nghĩa tình xã hội luôn thăm hỏi
                                  Sự nghiệp gia đình phải ngó coi
                                  Địa vị lợi danh tuy đã hết
                                  Tinh thần trách nhiệm vẫn không thôi
                                  Kim bằng thi hữu cùng thông cảm
                                 Thù tạc xướng hòa cũng thảnh thơi  .

                                                                     BÌNH HÒA NHÂN
                                                ( Xã Bình Thành,H.Thanh bình,T.Đồng Tháp )

Dịch thơ của Nguyễn Du

ĐỘC TIỂU THANH KÝ
                    T ây Hồ hoa uyển tẩn thành khư
                                    Độc điếu song tiền nhất chỉ thư
                                    Chỉ phấn hữu phần liên tử hậu
                                    Văn chương vô mệnh lụy phần dư
                                    Cổ kim hận sự thiên nan vấn
                                    Phong vận kỳ oan ngã tự cư
                                    Bất tri tam bách dư niên hậu
                                    Thiên hạ hà nhân khấp Tố Như   .

                                                                         NGUYỄN  DU
                              ĐỌC TẬP TIỂU THANH KÝ
                      V ườn cảnh Tây Hồ hóa bãi hoang
                                       Một mình tựa cửa giở từng trang
                                      Phấn son bạc mệnh luôn còn nhớ
                                      Văn bút vô phần vẫn lụy sang
                                      Kim cổ nỗi hờn trời khó hỏi
                                      Phong trần số kiếp ta dường mang
                                      Ba trăm năm lẻ về sau nữa
                                      Ai khóc Tố Như có biết chăng  ?

                                                                      LÊ NGỌC THẠC  phỏng dịch  .
 

Thơ xướng họa 07.2011

                                      THĂM TRƯỜNG CŨ
                   G iọt sầu còn đọng lối đi xưa
                                  Trường cũ già nua ngọn gió lùa
                                  Thuở ấy công danh mờ chóng vánh
                                  Bây giờ tình cảm vẫn dây dưa
                                  Niềm tin gãy khúc như chùn bước
                                  Vật chất tiêu hao giống cợt đùa
                                  Mấy bận bôn ba còn lận đận
                                  Vùng trời kỷ niệm mãi đong đưa   .

                                                                       HOÀNG VÂN
                                                        ( TP.Cao Lãnh , Tỉnh Đồng Tháp )
                                            NHỚ THẦY XƯA
                                ( Bài họa )
                      N áo nức về thăm lại chốn xưa
                                 Phượng buồn chết lặng , gió không lùa
                                 Xóm nghèo bè bạn thường khoai sắn
                                 Trường cũ thầy trò vẫn muối dưa
                                 Tóc bạc trước đèn , lòng rộng mở
                                 Đầu xanh trên lớp , trẻ vui đùa ...
                                 Ngậm ngùi bến vắng , người đi mãi  !
                                 Đâu bóng con đò nay chẳng đưa  ?

                                                                     LÊ NGỌC THẠC  07.2011
                       

Tài làm thơ của người xưa

          
                 T rong một cuộc thi thơ do học giả Phan Kế Bính tổ chức ,
   thí sinh phải làm một bài Thất ngôn bát cú luật Đường với những yêu
   cầu như sau :
                 a- Đầu đề ( Nội dung ) :

                           Trống treo ai dám đánh thùng
                           Bậu không ai dám dở mùng chun vô  .

                  b- Năm vần hạn định theo thứ tự là : XÔ , CÔ , VÔ , Ô , RÔ .

                       Kết quả : Bài thơ sát với đầu đề , hạ đúng năm vần hạn định ,
    đạt giải nhất mà tác giả lại là ... một thiền sư chân tu  !

                            Nào phải là ai dám xục XÔ
                            Thuận tình trước hết tự nơi CÔ
                            Có cho mới dám treo dùi đánh
                            Không hẹn nào ai đẩy cửa VÔ
                            Mảng sướng kể gì thân lễ nghĩa
                            Ham vui quên hết chuyện dâm Ô
                            Thói hư thuần thước xưa còn lạc
                            Đừng học làm chi giống nhảy RÔ   .

                                                          LÊ NGỌC THẠC sưu tầm .
   

17 tháng 7, 2011

Thơ xướng họa 07.2011

                                                  MONG BẠN
                    Đ ã mấy tuần qua cách bạn bè
                                  Buồn dâng ngập lối ruột tầm se
                                  Bến chiều sương đọng đò thưa thớt
                                  Đêm quạnh trăng tàn nhạn vắng hoe
                                  Hoa rộ thềm xuân không khách viếng
                                  Thơ hòa tiếng gió thiếu người nghe
                                  Chập chờn ngỡ đuốc soi đầu ngõ
                                  Khoát cửa vờn trông ... đóm lập lòe !

                                                                     Cố Thi sĩ THÀNH VĂN
                                  NHỚ BÁC THÀNH VĂN
                               ( Kính họa )
                       N iềm riêng ai thấu , bạn xa bè !
                                  Cảnh đấy , tình này luống sắt se
                                  Ngõ trước bâng khuâng hoa tím nhạt
                                  Vườn sau hiu hắt nắng vàng hoe
                                  Rượu chờ bằng hữu không ai nhấp
                                  Thơ đợi tri âm chẳng kẻ nghe
                                  Tuyệt bút còn đây , người nỡ khuất
                                  Mây giăng , mưa đổ , chớp đang lòe  !

                                                                     LÊ NGỌC THẠC 07.2011
                   

Thơ xướng họa 07.2011

                                                       TỰ VỊNH
                   K hông cao , chẳng thấp , chỉ vừa tầm
                                  Mặt mũi trung bình , da cũng ngâm
                                  Dưới gối , bên lành bên thấp khớp
                                  Trên đầu , chỗ bạc chỗ hoa râm
                                  Thơ làm lếu láo mơ ông Tú
                                  Rượu uống nhâm nhi giống cả Cầm
                                  Muốn góp cùng đời vài việc lớn
                                  Hưu rồi nên lực bất tòng tâm  .

                                                              LÊ NGỌC THẠC 06.2011
                                                 NƯƠNG VẬN
                               ( Bài họa 1 )
                      Đ ường luật say mê vận khó tầm
                                  Nhờ ai nhúng hộ , chớ đem ngâm
                                  Đường xa non hẹn xa tay với
                                  Nẻo vắng mây chờ ngại bóng râm
                                  Chén rượu tri âm bài tứ tuyệt
                                  Chung trà giao cảm khúc Dao cầm
                                  Nàng thơ nũng nịu mè nheo mãi
                                  Đành phải chiều theo , vẫn bận tâm  .

                                                                       BÌNH  DÂN
                                                 ( TT.Mỹ An , H.Tháp Mười ,T.Đồng Tháp )
                                                              THI
                       C ảm tình bác Thạc với Bình Dân
                                         Hương sắc bay xa , dạ trắng ngần
                                         Ước đặng giao bền tình bằng hữu
                                         Mong rằng kết chặt nghĩa bằng lân  .

                                                                            BÌNH DÂN
                                                       TỰ  VỊNH
                               ( Bài họa 2 )
                       C hẳng thấp không cao , chỉ phải tầm
                                   Đẹp trai , dễ mến , nước da ngâm
                                   Mới sồn , đầu gối than đau khớp
                                   Còn trẻ , mái đầu đã hóa râm
                                   Sáu chục , làng thơ ai dám sánh
                                   Tám mươi , rượu cốc tớ bưng cầm
                                   Chúng mình tuổi mộng còn chi nữa
                                   Vui thú thanh nhàn cho sướng tâm  .
                                                                          PHI  HIỆP