THƯƠNG NGƯỜI HÁT RONG
K húc nhạc buồn như chiếc lá rơi
Về đâu , bạt gió cánh chim trời ?
Tiếng đàn ông lão gieo cung nhặt
Giọng hát em thơ trỗi nhịp lơi
Trăn trở dây tơ giờ đã lạc
Ngậm ngùi manh áo vẫn còn tơi
Kiếp nghèo hát dạo qua năm tháng
Cảnh đấy , người đây sầu chẳng vơi !
LÊ NGỌC THẠC O6.2011
THƯƠNG NGƯỜI HÁT RONG
( Bài họa )
T ơ đồng dìu dặt giữa mưa rơi
Giọng ấy đàn kia thảm đất trời
Khách quán rời chân khi giọt tạnh
Cháu ông trở gót lúc cung lơi
Khổ đau năm tháng dày râu bạc
Thơ dại bụi đường đọng áo tơi
Bạt cánh chim ngàn đời hát dạo
Lệ người thương cảnh thuở nào vơi !
PHI HIỆP 07.2011
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
5 tháng 7, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét