N guyễn Bỉnh Khiêm ( 1491-1585 ) là nhà giáo , nhà tiên tri , nhà
thơ triết lý , nhà văn hóa lớn thời Lê-Mạc . Ông thi đỗ Trạng Nguyên ,
làm quan với chức vụ Lại Bộ Tả Thị Lang kiêm Đông Các Đại Học Sĩ. Ông
mất năm 95 tuổi , được vua Mạc Mậu Hợp truy phong Lại Bộ Thượng Thư
Thái Phó Trình Quốc Công , nên nhân dân quen gọi là Trạng Trình .
Xin giới thiệu hai bài thơ của Ông được rất nhiều người thuộc , có
người thuộc hết bài , có người thuộc vài câu . Bởi lẽ , đây là những câu
thơ mang triết lý nhân sinh sâu sắc , đồng thời có ý nghĩa giáo dục cho
hôm qua và cả hôm nay .
NHÀN
M ột mai , một cuốc , một cần câu
Thơ thẩn dù ai vui thú nào
Ta dại , ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn , người đến chốn lao xao
Thu ăn măng trúc , đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen , hạ tắm ao
Rượu đến gốc cây , ta sẽ nhấp
Nhìn xem phú quí tựa chiêm bao .
NGUYỄN BỈNH KHIÊM
THÓI ĐỜI
T hế gian biến đổi , vũng nên đồi
Mặn nhạt , chua cay lẫn ngọt bùi
Còn bạc còn tiền , còn đệ tử
Hết cơm hết rượu , hết ông tôi
Xưa nay đều trọng người chân thực
Ai nấy nào ưa kẻ đãi bôi
Ở thế mới hay người bạc ác
Giàu thì tìm đến khó tìm lui .
NGUYỄN BỈNH KHIÊM
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
30 tháng 7, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét