YÊU
T rông dáng em đi những buổi chiều
Nghe lòng xao xuyến biết mình yêu
Tóc ươm trong nắng đôi bờ ngọc
Ai khẽ ngâm nga mấy vận Kiều
Vắng bóng bâng khuâng buồn quạnh quẻ
Tìm hương còn đọng bớt cô liêu
Đêm nay dệt trọn vần thơ mộng
Gởi trọn tâm tư nặng cánh diều .
THÁI NHÂN ( TRẦN CHÂU THỚI )
( Chi hội UNESCO Thơ Đường Cao Lãnh - ĐT )
LẺ BÓNG
( Bài họa )
X a rồi nắng sớm với mưa chiều
Thương nhớ vơi đầy , thuở mới yêu
Công sức trồng người trên đất Tháp
Tài hoa bạc mệnh chỉ thân Kiều
Bâng khuâng hoa cỏ nơi tiền sảnh
Trăn trở gối chăn chồn hậu liêu
" Nuối tiếc " thơ còn , tơ vội đứt
Tìm đâu em hỡi ! mảnh dây diều ?
LÊ NGỌC THẠC 06.2011
* " Nuối tiếc " : Tên một bài thơ của vợ anh Thái Nhân , chị dã qua
đời năm 2004 .
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
24 tháng 6, 2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét