NGƯỜI DƯNG
Người dưng, đâu phải nghĩa thâm giao!
Lúng liếng ai đưa ánh mắt chào
Một thoáng cho buồng tim khắc khoải
Bao chiều nghe tấc dạ nôn nao
Vần thơ thao thức còn chưa ngỏ
Nét bút ngập ngừng chẳng dám trao
Năm tháng vô tình trôi lặng lẽ
Hỏi lòng, lòng có hiểu vì sao ?
LÊ NGỌC THẠC
CHẲNG HIỂU SAO?
(Bài họa 1)
M ột thoáng sân trường ánh mắt giao
Thêm đôi lần gặp giả lơ...chào
Bên hàng ghế nhỏ...lòng sao lạ
Dưới gốc phượng già...dạ bỗng nao
Tin nhắn lưu rồi...lần lựa gởi
Bài thơ viết vội...ngại ngùng trao
Biết ai có giống mình không nhỉ?
Tim cứ rộn ràng...chẳng hiểu sao?!
BẰNG LĂNG
(TP.Biên Hòa-Tỉnh Đồng Nai)
NHỚ NGƯỜI DƯNG (Bài họa 2)
M ỗi lần ánh mắt thẹn thùng giao
Em vội che nghiêng nón khẽ chào
Ơi gánh hàng rong dường rộn rã
Và con đường nhỏ cũng nao nao
Đêm về thao thức so vần hẹn
Sớm lại tần ngần đợi phút trao
Một đóa tình thơ vừa chớm nở
Người dưng ôi nhớ...nhớ làm sao!
NAM QUÂN
(P.Rạch Dừa-TP.Vũng Tàu)
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
2 tháng 1, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét