CHIẾC ĐÈN LỒNG VÀ Ô CỬA
Chiếc đèn lồng ô cửa sổ phía tây
Làm tín hiệu cuối tuần vào mỗi tối
Thắp cho nhau tình yêu và chờ đợi
Tựa con đò ngang kết nối đôi bờ
Thuở tuổi học trò nhiều mộng lắm mơ
Căn nhà trọ buồn thiu nằm trơ vắng
Cứ từng khuya rồi từng khuya tĩnh lặng
Lòng ngổn ngang nghe tiếng dế quanh hè
Khi mưa về đánh thức nỗi ngẩn ngơ
Niềm nhung nhớ cứ trải dài vời vợi
Nơi quê nhà có vòng tay mỏi đợi
Chờ ngã vào nhau từ mỗi cuối tuần ...
Đợi đêm về lòng hồi hộp bâng khuâng
Nơi ô cửa chiếc đèn em treo đó
Chuyện hẹn hò chia thành hai góc nhỏ
"Bên trái đừng nghe ! Bên phải hãy chờ ..."
Mượn ánh đèn lồng kết chỉ xe tơ
Nối xuyên qua bốn vách tường cao ngạo
Với tình em, tôi như người ngoan đạo
Tựa con thiêu thân say ánh đèn lồng
Rồi một ngày em lặng lẽ sang sông ...!
Ô cửa ấy chiếc đèn thôi treo nữa
Cũng từ đó ... những bước chân lần lữa
Ngang nhà em tôi nhặt nỗi muộn sầu
Nghe rã rời cuốc gọi bạn vườn sau
Phương trời ấy chắc gì em đã nhớ
Để đêm xuống bao trùm lên ô cửa
Tôi vẫn đây. lặng lẽ mỗi cuối tuần ...!
HUỲNH NGỌC THƠ
( Cẩm Mỹ - Đồng Nai )
Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
18 tháng 10, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét