XUÂN CẢM
Xuân về gợi nhớ miên man
Cho ta tìm chút thời gian êm đềmBóng câu nhẹ lướt qua thềm
Tuổi chồng năm tháng-tóc thêm tuyết rồi
Men đời mật đắng tinh khôi
Tình đời vẫn thắm trên môi nụ cười
Mong cho xuân đến muôn người
Vui tươi sống khỏe, mười mươi đón chờ .
THỦY TRIỀU
CHÚT MONG MANH
Đôi mắt sáng thắp bao niềm ước vọng
Đôi mắt cười lúng liếng một trời mơ
Đôi mắt hồn nhiên ru ta vào mộng
Đôi mắt ngời hạnh phúc chuỗi ngây thơ
Đôi mắt ấy giờ không còn linh động
Bỗng vô hồn lạc lõng giữa không gian
Những ưu tư phiền muộn chợt dâng tràn
Nỗi đau đớn ngấm chìm trong khoảng vắng
Nghe choáng váng! Đất trời như chết lặng
Nước mắt nào chảy ngược rát buồng tim
Bước lang thang qua ngõ vắng im lìm
Ôi ! Kiếp sống sao mong manh thế nhỉ !
THỦY TRIỀU
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét