V ề Cà Mau
Ôi thiêng liêng! Bên
cột mốc tận cùng của Tổ quốc
Sông Cửa Lớn ầm
ào hơi thở gấp
Lấn biển
Hạt phù sa cần
mẫn sinh sôi…
Cây đước, cây tràm
Chân ngập dưới
bùn sâu
Lặng lẽ, kiên
trung chống mưa cuồng, bão giật
Năm tháng trôi
qua
Một đời ở lại
Canh giữ bãi
bồi
Cho bóng mẹ
vươn xa…
Trong hương rừng có vị mặn
mồ hôi
Người mở cõi mang gươm
Bắp chân trần lấm đất
Muỗi vắt U Minh
Thêm dài đôi tay áo
Đốm lửa thân tràm
Soi sáng những đêm mưa
Tiếng đàn kìm nuôi lớn giọt phù sa
Ly rượu đế cay nồng sau mẻ lưới…
Bên cột mốc
nghe thì thầm tiếng đất
Lịch sử lung
linh ướp mật cánh hoa tràm
Sóng Bạch Đằng
Hưng Đạo diệt
Nguyên Mông
Gươm Nguyễn
Huệ
Đuổi quân
Thanh trên đất Bắc
Thầy giáo Phan Ngọc Hiển
Buổi Nam Kỳ khởi nghĩa
Sáng muôn đời ánh lửa Hòn Khoai...
Thầy giáo Phan Ngọc Hiển
Buổi Nam Kỳ khởi nghĩa
Sáng muôn đời ánh lửa Hòn Khoai...
Tôi đứng đây
Nhớ cột cờ
Lũng Cú
Cánh sao bay
Trên đỉnh biên
cương
Để hiểu chiều
dài của quê mẹ yêu thương
Cả dân tộc phải
đo bằng bốn nghìn năm lịch sử.
Cà Mau ơi! Qua
dặm dài gian khó
Mũi con tàu
đang rẽ sóng vượt trùng dương!
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét