Một thuở quê hương giặc chiếm rồi
Nỗi đau vong quốc dễ nào nguôi Nam kỳ bờ cõi đành chia cắt
Lục tỉnh non sông nỡ đổi dời
Đến với Đông Du mong cứu nước
Tìm về Quang Phục giúp xây đời
Tấm gương chí sĩ như sao sáng
Đồng Tháp kiên trung mãi nhớ Người !
LÊ NGỌC THẠC 04.2012 QUA ĐÈO NGANG
NHỚ BÀ HUYỆN THANH QUAN
Tôi đến nơi đây cũng xế tàĐèo Ngang nữ sĩ đã từng qua
Năm nào trăn trở màu cây cỏ
Thuở ấy bâng khuâng nỗi nước nhà
Muôn dặm ly hương sao lặng lẽ
Đôi vần hoài cổ khó phôi pha
Nay hoa độc lập xanh quê mẹ
Cho mảnh tình xưa thôi xót xa !
LÊ NGỌC THẠC 04.2012
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét