Nào ngờ bệnh hiểm cứ ôm đeo
Đường thi thắp mãi không bừng lửa
Bút thép gát hoài tới đóng meo
Ngồi ngắm mưa bay buồn vận lũ
Nằm nghe chim hót nhớ quê nghèo
Bạn bè yêu mến thường an ủi
Tình đẹp hơn trăng sáng ngọn đèo .
TRƯƠNG BẢ DIỆP ( Bạch Diệp )
NHỚ MÃI VẦNG TRĂNG
( Kính họa )
Thơ đang lộng gió, chắc tay lèo
Đau đớn thân gầy, bệnh cứ đeo
Thao thức con tim chưa tắt lửa
Bâng khuâng ngòi bút chẳng vương meo
Chân dù chung bước con đường sáng
Lòng vẫn riêng mang chuyện xóm nghèo
Di cảo còn đây ngời nét mực
Vầng trăng nỡ khuất cuối lưng đèo !
LÊ NGỌC THẠC 02.2012
Lạc bước vào nhà thi nhân Binh Nguyên ngưỡng mộ quá đi mất. Ngồi đọc mê mệt từ sáng giờ ạ. Cảm ơn thi nhân đã viết lên nhiều tuyệt tác như thế. Rất trân trọng
Trả lờiXóa