Đám mây đen thành những đóa hoa trời khi được ánh sáng đến hôn - Rabindranath Tagore.
12 tháng 11, 2011
Sáng tác mới 11.2011
YÊU LẮM ĐÓA SEN HỒNG
C ứ mỗi ngày đều đặn
Cô giáo trẻ đến trường
Trời giữa trưa nắng lửa
Những sợi tóc mai dán chặt mồ hôi
Trường mới dựng còn chưa kín
Đôi khi giáo án nắng nghiêng nhìn
Nền đất chưa khô em vẫn đứng
Tiếng giảng bài ...
Thao thức cánh phượng hồng .
Học trò của em chưa quen giầy dép
Chân đất đầu trần
Tóc nhuộm nắng vàng hoe
Củ sắn củ khoai
Thường mang cùng sách vở
Đâu hiểu thế nào là đồng phục đến trường
Cha mẹ các em một đời mưa nắng
Chưa một lần biết lớp học con mình
Vùng quê Tháp Mười
Nước tràn đồng mùa lũ
Con cá , con tôm
Cuộc sống của bao người
Bông điên điển vàng thay hoa hồng ngày đưa tiễn
Chiếc xuồng con đã thay xe máy đến trường
Thành phố sau lưng
Rực hồng ánh điện
Có bâng khuâng chăng
Soạn giáo án với đèn dầu
Con đường ngập lá me
Đâu những ngày chung bước
Xao xuyến lần đầu khi khẽ nắm bàn tay
Đôi cánh nào đã mang em , cô giáo trẻ
Má đỏ hây hây
Đến với mái đầu xanh
Điều không giản đơn và tôi đã hiểu :
Em cho đi lại ít nhận riêng mình
Trái tim nhỏ đã mang tình yêu lớn
Phố đẹp hay xóm nghèo
Đâu cũng quê hương !
LÊ NGỌC THẠC 11.2011
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét